THỜI LUẬN
THEO DÂN LÀM BÁO
Thân phận người công nhân Việt Nam
K’tem (Danlambao) - Mỗi lần chứng kiến cảnh người công nhân Việt Nam “đình công”, lòng luôn đau xót. “Đình công” chỉ là cách gọi dễ dãi. Nó chưa phải là cuộc đình công đúng nghĩa, nó cũng không phải là cuộc lãng công theo ngôn ngữ công nghiệp. Thật sự, nó chỉ là cuộc bỏ việc, một cuộc không chịu vào bên trong công ty để làm việc của những người không còn cách nào nữa để phản đối. Nếu có dịp chứng kiến hình ảnh đình công của công nhân Nam Hàn hay công nhân Đài Loan đình công trên đất nước họ mới cảm nhận được thân phận người công nhân Việt Nam. Họ đứng trước khuôn viên xí nghiệp, hai tay buông thỏng, gương mặt hoang mạng, ánh mắt ngại ngần. Một ngày nghỉ việc, một ngày không lương, có thể bị chủ đuổi, có thể đối diện nhiều ngày bị đói, và trầm trọng hơn có thể nhận lãnh tai vạ do những tên Công an chìm từ đám đông. Chưa hết tai vạ ấy có thể đến tận nhà trọ họ ở và xa hơn họ có thể bị bỏ tù.
Hoàng - Trường Sa về đâu?
Bảo Giang (Danlambao) - Cha ông ta ngày xưa từng dạy bảo con cháu một cách rất ôn tồn, khôn ngoan là:
“Biết thì thưa thốt,
Không biết thì dựa cột mà nghe”
Tôi cho rằng, những giáo huấn ấy, không phải chỉ có giá trị về luân lý và giáo dục một thời, nhưng là vạn đại. Trước hết, bài học này dậy ta tự trưởng thành với mình. Ta có trưởng thành thì mới khả dĩ đem điều đúng, điều thực đến cho người (mới nói). Nếu chưa thì ta phải học phải nghe, đừng bao giờ dối trá đem điều không biết ra để mà lừa người, dối mình. Bởi lẽ, khi đó ta chính là thằng hề cho đời. Theo đó, phàm là người, lại là người cắp sách đến trường thì cần phải cẩn trọng hơn trong lời nói, chưa nhắc chi đến chữ viết của họ.
Nguyễn Tấn Dũng thật sự là một tên bất tài và đã "chết"!
Nguyên Thạch (Danlambao) - Những tưởng rằng với hố sâu tội lỗi, Nguyễn Tấn Dũng có thể hối cải để đổi công chuộc tội. Nhưng không, ông không làm gì cả, ngay cả với việc tự cứu ông. Ông không thể làm được những việc rất cần thiết này vì ông hoàn toàn không có bản lãnh hay Trời đã định phận ông phải là như vậy?. Câu hỏi này còn chưa ngã ngũ nhưng chuyện: Có vay có trả là định luật. Ông đã mắc nợ quá nhiều thì tới ngày ông phải trả, đó là lẽ đương nhiên. Sẽ không ai thương tiếc, không ai đoái hoài cho cái chết vô tích sự của những tên bất tài vô tâm, mà hôm nay tôi có thể khẳng định rằng ngày bài viết này được tung ra công chúng cũng là ngày để đánh dấu khoảng thời gian mà Nguyễn Tấn Dũng đã chết lâm sàng.
Linh mục Anton Lê Ngọc Thanh nói về dân báo và báo đảng
Paulus Lê Sơn (Danlambao) - Truyền thông Việt Nam sẽ như thế nào trong tương lai gần? Chúng tôi có cuộc trò chuyện với Linh mục Anton Lê Ngọc Thanh, Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam – một chuyên gia về truyền thông, người đã từng đào tạo rất nhiều người làm truyền thông một cách hữu hiệu cho báo chí tự do còn gọi là báo của "lề dân". Kính mời quí vị theo dõi cuộc trò chuyện của Paulus Lê Sơn với Linh mục Thanh trong đầu năm mới 2016.
Đòn đánh bẻ gãy xương sống lý luận của cộng sản
Thư Ngỏ Gửi TBT Nguyễn Phú Trọng, TBT Tập Cận Bình, ông Fidel Castro, chủ tịch Raul Castro, & lãnh tụ Bắc Hàn Kim Chính Ân.
Trước tiên xin tự giới thiệu: Tôi tên Trần Đắng, nam, ở miền Bắc VN, tuổi trung niên, lớn lên hoàn toàn trong chế độ cs, trình độ văn hóa: cử nhân khoa học, trình độ lý luận triết học: tự học.
Tôi xin bàn về một trong hai nguyên lý chính của triết học Mác-Lên nin, và chỉ ra cái sai của nguyên lý ấy. Khi nó sai thì toàn bộ lâu đài triết học của các ông xây trên cát hoàn toàn đổ sụp. Vì sai nên các ông không có sự chính danh, theo thời gian sẽ phá sản tất yếu vì thuyết của tôi, thuyết “đa hướng” hợp lý hơn, biện chứng hơn, áp dụng vào cái gì cũng đúng, tức thực tế hơn, chứ không giáo điều, tư biện, sai từ gốc như triết học cs các ông.
Nhận xét
Đăng nhận xét