Bà Hillary: Vẫn Rắc Rối?
...hợp pháp nhưng mờ ám, thì ông bà Clinton thuộc loại đại cao thủ...
Có một hiện tượng khá đặc biệt đánh dấu cuộc bầu tổng thống năm nay: ứng viên CH, Donald Trump, là một chính khách tay mơ, bất nhất, ăn nói vung vít, cử chỉ thô lỗ, có vẻ thiếu tư cách, chẳng biết chính chị chính em là gì, bị cả nước coi thường hay coi là khùng, bị bà Hillary và đảng DC đánh hội đồng với cả trăm triệu tiền quảng cáo, lại còn bị toàn thể khối truyền thông dòng chính (TTDC) xúm lại đập. Ấy vậy mà cái ông này vẫn… dai như điả, vẫn sống nhăn. Thăm dò mới nhất của báo phe ta Los Angeles Times cho thấy tỷ lệ hậu thuẫn của cái ông này vẫn lảng vảng trên dưới bà Hillary đâu một hai điểm.
Nói ra nhiều người buồn: một nửa dân Mỹ ủng hộ ông “khùng”, nửa còn lại ủng hộ bà “gian”. Một lựa chọn thật … không mấy hấp dẫn!
Câu hỏi là tại sao bà Hillary vẫn lận đận mãi vậy? Câu trả lời giản dị nhất: tại bà có quá nhiều tỳ vết, cho dù bà bỏ bao nhiêu tiền ra mua quảng cáo, cho dù TTDC bao che cỡ nào, thì mấy cái con chí rận này vẫn bò lổn ngổn ra đầy đường, xịt thuốc DDT bao nhiêu cũng vô hiệu.
Trong thời gian vài tuần qua, hàng loạt tin xấu lại xuất hiện.
VỤ EMAILS.
FBI bỏ ra hơn một năm trời điều tra, kết luận bà Hillary vi phạm cả triệu luật lệ, nhưng vì bà là bà Hillary đang đại diện cho một chính đảng đang cầm quyền ra tranh cử tổng thống nên FBI lạnh cẳng không dám đề nghị truy tố, và bà đồng nghiệp bộ trưởng Tư Pháp không thể nào muối mặt truy tố bà đồng nghiệp bộ trưởng Ngoại Giao, nên câu chuyện bị... xù. Tưởng thế là xong, nhưng cuối cùng, vẫn... chưa xong.
Trả lời một phỏng vấn của đài FOX News, bà Hillary tỉnh bơ tuyên bố “chính FBI đã xác nhận tôi đã khai hoàn toàn trung thực mà”. Hơn 300 triệu dân Mỹ vội vã đi lục báo cũ, xem lại coi ông giám đốc FBI đã nói gì. Kết quả, báo phe ta Washington Post tặng cho bà 4 “cái mũi Pinocchio”. [Xin giải thích thêm cho quý độc giả rõ: Pinocchio là một nhân vật trong truyện thần thoại của trẻ con Mỹ. Anh này có bệnh, mỗi lần nói láo là mũi lại dài ra. Washington Post có mục đánh giá tính xác thực của các tuyên bố của chính khách Mỹ qua mũi anh Pinocchio. Nói láo ít được cho điểm một anh Pinocchio, nói láo tuyệt đối là được tối đa bốn cái mũi anh Pinocchios. Trong câu chuyện này, bà Hillary được Washington Post tặng huy chương vàng: 4 Pinocchios]
Cũng trong câu chuyện emails này, lại có tin mới: bà Hillary tìm cách núp sau lưng tướng Colin Powell. Bà kể lại khi mới lên Ngoại Trưởng, bà tổ chức một bữa ăn tối, có nửa tá cựu ngoại trưởng tham dự, trong đó có bà Condolizza Rice và ông Powell của nội các Bush. Theo bà thì trong bữa ăn đó, ông Powell “khuyên bà nên dùng email cá nhân”, sau đó bà đã sử dụng hệ thống email cá nhân theo lời khuyên này.
Tin này tung ra, ông Powell nổi đoá: “Tôi không nhớ đã có cuộc trao đổi này trong bữa ăn tối đó, chỉ nhớ một năm sau khi bà Hillary đã sử dụng hệ thống email riêng [VL: “một năm sau…”] thì bà mới hỏi ý kiến, và tôi có nói nếu không phải là email có tin mật, thì việc sử dụng email riêng cũng tốt cho những trao đổi thông tin với nhân viên. Bà Hillary cố tình bán cái vụ lộn xộn này lên đầu tôi”.
Được hỏi về vụ này, bà Condolizza Rice cho biết bà không hề nghe thấy bà Hillary và ông Powell nói chuyện gì về emails trong bữa ăn tối đó.
Một tin rất lạ: Tổng Thanh Tra Văn Phòng Giám Đốc An Ninh Quốc Gia –Inspector General for the Office of the Director of National Intelligence- bị gọi ra điều trần trước quốc hội. Được hỏi về chi tiết các emails của bà Ngoại Trưởng, ông nói “tôi không được biết hết vì một số lớn bị xếp loại mật cao cấp mà tôi chưa được phép đọc”. Emails có tin mật đến mức độ ông Tổng Thanh Tra An Ninh không được đọc mà lại được trao đổi trên hệ thống tư không có biện pháp bảo vệ? Trong khi bà Hillary luôn khẳng định bà không hề trao đổi tin mật nào qua hệ thống emails riêng. Thế nghiã là gì? Mật hay không mật?
Thêm một tin nữa. Bộ Ngoại Giao cho biết FBI mới khám phá ra thêm 15.000 emails của bà Hillary bị xóa không kỹ. Toà án thụ lý vụ emails của bà Hillary đã ra hạn bộ Ngoại Giao cho đến 22/9 để kiểm tra và công khai hoá những emails này. Chưa ai biết có gì trong đó.
.
TIỀN BẠC
TIỀN BẠC
Nếu định nghiã “tham nhũng” là lợi dụng vị thế của mình để kiếm tiền, bình thường là hoàn toàn hợp pháp nhưng mờ ám, thì ông bà Clinton thuộc loại đại cao thủ chí tôn.
Hai ông bà Clinton trên căn bản có ba cách kiếm tiền:
.
1.Đọc diễn văn.
1.Đọc diễn văn.
.
TT Clinton về hưu trước, đi tiên phong. Chỉ vài tháng sau khi rời Nhà Trắng là bắt đầu đi đọc diễn văn khắp thế giới. Giá cả “phải chăng” trong khi bà vợ làm thượng nghị sĩ không có quyền thế gì nhiều, cỡ 100.000-200.000 đô một bài, so với các quan lớn khác như PTT Al Gore (100.000), TT Carter (50.000-100.000), TT Bush (100.000), PTT Cheney (75.000-100.000). Năm 2009, bà vợ được bổ nhiệm Ngoại Trưởng. Giá biểu của TT Clinton tăng vọt ngay lên tối thiểu 250.000 đến 750.000. Sau khi bà vợ thành Ngoại Trưởng, ông chồng tự nhiên nói chuyện “hay” hơn, đáng trả nhiều tiền hơn. Đã vậy, ông lại trở nên bận rộn cùng cực, gần như mỗi tháng hai ba lần bị bắt đọc một bài, trong khi các vị khác một năm được mời đọc hai ba bài diễn văn là mừng hết lớn rồi.
Năm 2013, bà Ngoại Trưởng từ chức, gọi là nghỉ hưu về lo cho chồng con dù ai cũng biết là để chuẩn bị tranh cử tổng thống. Đến phiên bà “bị bắt” đi đọc diễn văn. Giá cả từ 200.000 tới 500.000 một bài cỡ chừng 45 phút, cộng thêm ít phút chào hỏi, kể chuyện diễu và cám ơn. Cả hai ôb đều than vãn “đời sống quá khó khăn, phải làm việc quá vất vả, cần tiền lo cho con đi học và trả tiền sinh sống, “we need money to pay bills” theo lời TT Clinton, còn theo bà vợ thì “sau khi rời Nhà Trắng, chúng tôi gần phá sản”. Từ sau khi từ chức ngoại trưởng, trong 3 năm 2013-2015, bà Hillary kiếm được 22 triệu qua hơn 90 diễn văn, ông chồng hơn 200 triệu tiền diễn văn từ ngày rời Nhà Trắng.
.
2. Làm “tư vấn”.
2. Làm “tư vấn”.
.
Vua tiểu quốc Dubai mời cựu TT Clinton làm đối tác –partner với chính phủ Dubai. Ông được trả công tổng cộng 15 triệu trong 6 năm hợp tác. Trong thời gian đó, 2006 cũng là lúc Dubai trúng thầu quản lý 6 hải cảng lớn nhất của Mỹ và 16 hải cảng nhỏ hơn [sau khi quốc hội biểu quyết không chấp nhận vì lý do an ninh, công ty trúng thầu Dubai bán quyền quản lý tất cả các hải cảng cho một công ty Mỹ]. Không ai rõ TT Clinton có vai trò gì trong vụ trúng thầu khổng lồ này. Năm 2008, ông từ chức khi bà vợ nhận làm Ngoại Trưởng, nhận 20 triệu tiền trả ơn đặc biệt.
TT Clinton cũng là “Chủ Tịch Danh Dự” một tổ chức giáo dục Dubai tên là GEMS Education, được trả thù lao 5,6 triệu một năm.
Năm 2010, ông Clinton được “bổ nhiệm” làm “Chủ Tịch Danh Dự” tổ chức Laureate International Education, là tổ chức mẹ của cả chục đại học trên nhiều nước trên thế giới, hầu hết là tại các nước chậm tiến Phi Châu và Nam Mỹ. Đến năm 2015, khi bà vợ chuẩn bị tranh cử tổng thống thì ông từ chức. Trong 5 năm “làm việc” ông nhận lương 17,6 triệu đô. Trong thời gian đó, bà Ngoại Trưởng Hillary đã ký giấy cho bộ Ngoại Giao yểm trợ tài chánh đâu 90 triệu cho Laureate để “hỗ trợ Laureate trong công tác phát triển giáo dục tại các nước đang mở mang”.
Chỉ ba cái jobs “danh dự” này không cũng đã mang lại cho TT Clinton xấp xỉ 10 triệu một năm, cho dù chẳng ai rõ ông làm cái việc gì trong tư thế “danh dự” trong cả ba jobs.
.
3. Quỹ Clinton Foundation
3. Quỹ Clinton Foundation
an,
.
Quỹ này được thành lập năm 1997 với mục đích gây quỹ làm công tác từ thiện, đặc biệt là trong phạm vi y tế và bảo vệ phụ nữ tại các nước chậm tiến. Cho đến nay, quỹ đã thu được hơn hai tỷ tiền đô. Trong lịch sử làm chuyện phước thiện ở Mỹ, chưa có tổ chức nào, kể cả Hội Hồng Thập Tự lại thu được nhiều tiền dễ dàng như vậy.
Mà điều lạ lùng là hơn một nửa (53%) số tiền nhận được có nguồn gốc ngoài nước Mỹ, từ các đại công ty và đại tài phiệt không phải Mỹ, cũng như từ ít nhất 16 chính phủ, hầu hết là của các nước chậm tiến, đầu sổ là các nước Ả Rập, các xứ độc tài tham nhũng khét tiếng như Haiti, Kazakhstan, Nigeria, Congo, và cả Trung Cộng.
Muốn nhận định Quỹ này cho chính xác, quý độc giả chỉ cần đặt đúng vài câu hỏi: Tại sao ông tổng thống Nigeria chẳng hạn, không bỏ một triệu đô ra xây nhà thương ngay tại Nigeria cho dân Nigeria, mà lại phải mất công gửi số tiền đó cho một tổ chức phước thiện của cái xứ Mỹ giàu xụ? Hay tại sao các xứ Ả Rập ủng hộ tiền cho công tác “giải phóng” phụ nữ của bà Clinton trong khi tại chính những nước này, phụ nữ vẫn bị coi là công dân hạng hai?
Trong phần đóng góp quốc nội, đại đa số là từ các đại tài phiệt và đại công ty, nhất là các đại ngân hàng Wall Street, bất thình lình lên cơn sốt nhân đạo, gửi cả triệu nhờ bà Hillary giúp chữa bệnh cho dân nghèo Phi Châu.
Rất nhiều đóng góp tanh như cá ươn. Một vài ví dụ.
Khi bà Hillary còn làm Ngoại Trưởng, bộ này có một Hội Đồng Cố Vấn An Ninh đặc biệt, mà chỉ những quan chức cao cấp nhất của bộ hay chuyên gia an ninh lâu đời mới được tham gia. Bất ngờ, có một ông tên là Rajiv K. Fernando được đích thân bà Ngoại Trưởng bổ nhiệm vào. Cả hội đồng không ai biết ông này là ai, quá trình như thế nào mà lại được bổ nhiệm là thành viên.
Hóa ra ông Fernando là dân Mỹ gốc Sri Lanka, chủ nhiều công ty tài chánh quốc tế, là người đã đóng góp 100.000 cho bà Hillary khi bà tranh cử năm 2008, mới đây đóng 250.000 cho cuộc vận động năm nay, cũng là người đã đóng góp “từ một triệu đến năm triệu đô” cho Quỹ Clinton Foundation [theo luật, Quỹ này không bắt buộc phải khai rõ số tiền nhận, chỉ cần khai khung tiền, chẳng hạn từ 100.000 đến 1.000.000, từ 1T đến 5T,…]. Việc ông hiện diện trong Hội Đồng chẳng có lợi gì cho bộ Ngoại Giao, nhưng lại giúp ông hiểu được chính sách và biết trước những biện pháp tài chánh quốc tế của chính phủ Mỹ, rất cần thiết cho các hoạt động tài chánh quốc tế của ông. Nói cách khác, ông này đã mua cái ghế này để biết tin tức kinh doanh có lợi cho ông.
Năm 2014, sau vụ động đất kinh thiên tại Haiti, TT Clinton và TT Bush cha được TT Obama bổ nhiệm đồng chủ tịch chương trình vận động tài chánh giúp tái thiết Haiti.
TT Clinton hợp tác với ông Frank Giustra tung ra một chương trình giúp 12.000 tiểu doanh gia Haiti phục hồi ngành trồng đậu phộng tại đây. Từ đó, bắt đầu một mối quan hệ mật thiết giữa hai người qua Quỹ Clinton Foundation. Đại khái ông Giustra yểm trợ hơn 30 triệu cho quỹ và hứa sẽ yểm trợ thêm 100 triệu nữa, trong khi TT Clinton dùng máy bay riêng của ông Giustra “cho mượn đi công tác” khắp thế giới, gần 30 lần. Phần lớn đi đọc diễn văn, hay đi phân phát tiền của quỹ cho các tổ chức y tế địa phương. Và dĩ nhiên, một số lớn những lần mượn tàu bay đều có ông Giustra đi chung, và mỗi lần, ông này lại trúng thầu một vố làm ăn lớn với cái xứ đó, qua sự “giới thiệu” của cựu tổng thống, chồng của đương kim ngoại trưởng Mỹ.
Ông Giustra, quốc tịch Canada, là một đại tài phiệt về ngành địa chất, hầm mỏ, qua trung gian TT Clinton dành được độc quyền sản xuất uranium tại Kazachstan, cũng như mua được công ty dầu ăn lớn nhất Colombia do chính phủ bán ra.
Cũng trong vụ email này, tổ chức Judicial Watch kiện ra tòa và được toà bắt bộ Ngoại Giao nộp hơn 700 emails của bà Huma Abedin, Chánh Văn Phòng của bà Hillary, là những emails đã không được bộ Ngoại Giao công bố cho công chúng. Một phần ba những emails đó bị bộ Ngoại Giao kiểm duyệt, bôi đen vì liên quan đến tin mật. Một phần ba emails của bà phụ tá bị bộ Ngoại Giao coi là tin mật không phổ biến được trong khi bà Hillary lại xác nhận không có một emails nào của bà mang tính mật. Thế nghiã là gì? Mật hay không mật?
Judicial Watch cho phổ biến một số, trong đó lòi ra quan hệ giữa bộ Ngoại Giao và hàng loạt “mạnh thường quân” đại tài phiệt Mỹ, cũng như quốc tịch khác, đóng bạc triệu cho Quỹ Clinton Foundation. Đại khái thì họ đều được thu xếp ưu tiên gặp bà Ngoại trưởng, hay được bổ nhiệm vào những trách nhiệm quan trọng trong chính quyền, hay được bộ Ngoại Giao “giới thiệu” cho các cơ quan chính quyền để “bôi trơn” các giao dịch của họ. Việc đổi chác “tiền mua ảnh hưởng” và “tiền mở cửa công quyền”, mà báo Mỹ gọi là “pay-for-play” không thể nào rõ ràng hơn.
Hãng thông tấn AP cũng khám phá ra trong cả trăm nhân sĩ và tập đoàn không phải là nhân viên công quyền Mỹ hay của chính phủ nào khác, được bà Ngoại Trưởng đặc biệt tiếp kiến, thì hơn một nửa đã đóng góp tổng cộng cả trăm triệu cho Quỹ. Họ đóng góp từ mấy chục ngàn tới mấy triệu để được gặp bà Hillary trong vài chục phút, để làm gì? Chào hỏi xã giao? Hỏi thăm cháu ngoại bà? Điều lý thú là cho dù đây là bài điều tra rất chi tiết của AP, một hãng thông tấn nổi tiếng từ cả trăm năm nay, cả New York Times lẫn CNN tảng lờ không hề đăng tin này, trong khi Washington Post đăng vài giòng.
Tất cả đều... hợp pháp vì tất cả đều chùi mồm mép sạch sẽ. Khi đó bà Hillary chỉ mới là Ngoại Trưởng thôi. Khi bà là tổng thống thì sao?
TT Clinton đã rình ràng loan tin nếu bà Hillary đắc cử tổng thống thì cả hai ôb sẽ từ chức khỏi Hội Đồng Quản Trị của Quỹ, và Quỹ sẽ không nhận tiền từ ngoài nước Mỹ nữa để tránh xung khắc quyền lợi –conflict of interest. Tại sao khi bà Hillary còn làm Ngoại Trưởng thì nhận tiền không có xung khắc quyền lợi mà khi làm tổng thống mới bị? Thật ra thì cũng như không, chứ không lẽ cả hai vẫn tiếp tục đi gây quỹ? Vẫn nhận tiền của mấy xứ Phi Châu? Hiến Pháp nào cho phép tổng thống làm chuyện này?
Khối emails này cũng cho thấy hai bà phụ tá Huma Abedin và Cheryl Mills đã làm việc chặt chẽ với bà Laura Graham, TGĐ Quỹ, và ông Doug Band GĐ Quỹ, một bằng chứng Quỹ Clinton Foundation và bộ Ngoại Giao hợp tác chặt chẽ suốt thời gian bà Hillary làm Ngoại Trưởng.
Bà Chánh Văn Phòng Abedin bây giờ là đồng chủ tịch Ủy Ban Vận Động Tranh Cử, là cánh tay mặt của bà Hillary, vợ của một dân biểu DC của Florida bị ép từ chức vì xì-căng-đchuyên gửi hình ở trần [không phải ở truồng!] của mình cho các bà quen biết. Bà Abedin cũng theo gương bà Hillary, không ly dị chồng, đóng vai hiền thê nạn nhân đáng thương. Bà Abedin gốc Pakistan, theo Hồi giáo, đã từng hợp tác chặt chẽ trong 10 năm với một tờ báo Ả Rập Hồi giáo cực đoan, suốt ngày sỉ vả Mỹ, ca tụng luật Sharia Hồi giáo, do mẹ bà làm chủ nhiệm. Bà Abedin sẽ là Chánh Văn Phòng cực kỳ quyền thế nếu bà Hillary đắc cử tổng thống.
Bà Mills, cánh tay trái của bà Hillary, là luật sư da đen nổi tiếng từ ngày bà bào chữa cho TT Clinton trước quốc hội khi ông này bị đàn hạch.
.
SỨC KHOẺ
SỨC KHOẺ
Sau khi phe ta nhất loạt ca bài “ông Trump điên”, thì dĩ nhiên cái ông thần Trương Phi phản pháo, lôi ra chuyện bà Hillary dường như sức khoẻ không được tốt lắm.
Sức khỏe bà Hillary có vấn đề khi bà bị xiủ năm 2012. Bị máu tụ tại não, phải điều trị mấy tháng. Cho đến nay, vẫn uống thuốc loãng máu.
TTDC bây giờ tự cho mình trách nhiệm bảo vệ bà Hillary. CNN dĩ nhiên, đã có ngay bài bình luận dài lê thê, đả kích việc bàn đến sức khoẻ của bà Hillary. Ngoài CNN ra thì cũng đã có bài của Newsweek, Washington Post, New York Times và nhiều tiếng nói khác. Đại khái, thì họ đả kích ông Trump và phe CH chơi trò bẩn thiủ, hạ cấp khi nêu vấn đề sức khoẻ của bà Hillary.
Phải nói cho rõ, kẻ viết này không muốn bàn vấn đề sức khỏe của bà Hillary. Những chuyện như nơi sanh hay tôn giáo của TT Obama, hình bà vợ ông Trump, hay bà Hillary vấp ngã,... là những chuyện vớ vẩn không liên quan gì đến trách nhiệm tổng thống nên kẻ này không bàn tới. Chỉ thắc mắc tại sao TTDC có quyền công khai chất vấn bệnh đầu óc của ông Trump, nhưng bàn về sức khoẻ bà Hillary thì đó lại là chơi bẩn?
Tất cả những chuyện trên chỉ phơi bày ra những quan hệ mánh mung mờ ám, khiến hai phần ba dân Mỹ đánh giá bà Hillary là người không lương thiện, không thể tin được. Do đó cũng giải thích sao trước ông đối thủ yếu như ông Trump mà bà vẫn lẹt đẹt, không dìm ông này luôn được. Dù muốn hay không, những rắc rối lem nhem của bà Hillary càng ngày càng làm những người ủng hộ bà nghĩ lại.
Trong tình trạng hiện tại, ai muốn đánh cá ai thắng, xin cứ tự nhiên, miễn đừng mang nhà cửa ra đánh cá, mất như chơi. (28-08-16)
Vũ Linh
Quý độc giả có thể liên lạc với tác giả để góp ý qua email: Vulinh11@gmail.com. Bài của tác giả được đăng trên Việt Báo mỗi thứ Ba.
Tác giả từng viết bài ủng hộ đảng Cộng Hoà, nội dung, quan điểm bài này là ý riêng của tác giả. BBT
Nhận xét
Đăng nhận xét