Mấy bài học qua việc chống dịch
Theo Tiengdan
2. Nhà nước không bao giờ có thể làm hết được mọi thứ. Càng siết chặt, càng muốn “bao trọn gói” thì càng rối rắm, rã rời và bất lực. Vai trò của nhà nước không phải là làm thay dân, mà là tạo mọi điều kiện ở mức lý tưởng nhất cho dân được làm và phát huy sức mạnh của chính mình bằng chính sách và luật pháp tiến bộ. Chừng nào tư tưởng “làm thay, làm cho” chưa được thay bằng “làm cùng, làm với” thì chừng đó mọi thứ còn bị giam hãm, tù đọng và đi xuống.
3. Ý chí chính trị, mục đích chính trị không thể thay cho quyết định khoa học và chuyên môn. Cần tách bạch và tôn trọng khoa học. Lý luận chính trị không có liên quan gì với đường đi của con virus cả, hãy để các nhà chuyên môn dẫn đường. Và nên nghe các chuyên gia của thế giới, nhất là các cá nhân và tổ chức càng độc lập càng tốt.
4. Muốn quản lý được xã hội thì dứt khoát phải nghe thấy tiếng nói của xã hội. Chỉ trừ những thông tin bịa đặt, dối trá, ngoài ra phải chấp nhận lắng nghe tất cả. Không bưng bít, không kiểm duyệt, không đe dọa và gây sợ hãi. Dân có “mở mồm ra” được thì xã hội mới vận hành tốt và mới có thể được làm trong sạch từ bên trong.
5. Thôi coi những người nghĩ khác nói khác quan điểm với nhà nước là “thù địch”, “phản động”. Rất nhiều chính sách đang điều chỉnh hàng ngày suốt mấy tháng qua tới bây giờ đã được “cư dân mạng” kêu gào và hiến kế. Đa phần trong số họ là những người dũng cảm, nặng nghĩa đồng bào và mang ý thức trách nhiệm lớn, thậm chí còn lớn hơn rất nhiều so với những người thừa hành trong hệ thống khi mà chỉ biết cúi đầu làm theo mệnh lệnh dù trong thực tế triển khai chính họ cũng thấy “bất cập” và sai lầm.
Không những nên lắng nghe những người khác chính kiến mà còn cần trân trọng họ. Vì tất cả chỉ có một mục đích: tha thiết với an sinh và phồn thịnh của đất nước. Trong dân chúng, đó là những con người có phẩm chất yêu nước, yêu người; có tư duy sáng sủa và năng lực thật sự. Dùng hay hợp tác cùng họ là thể hiện một chính quyền dân chủ, vì dân, vì nước. Chỉ có lợi chứ không bao giờ có hại. Một sự chân thành, cởi mở và thiện chí cần phải được bắt đầu. Lịch sử và hiện thực đã mở toang cánh cửa để nhìn thấy sự thật ấy, và bây giờ, hành động theo sự thật sẽ chính là hành động theo đạo lý.
Nhận xét
Đăng nhận xét