Cái giá của thống nhất


27-4-2018

Giây phút lịch sử, Chủ tịch Kim Jong-un bước qua vĩ tuyến 38, bắt tay TT Moon Jae-in. Ảnh: internet

Chỉ còn 3 ngày nữa là kỉ niệm 43 năm ngày thống nhất đất nước. Đúng vào lúc này, chúng ta nhận được thông tin về những bước đi đến thống nhất hai miền Nam Bắc Triều tiên.

Còn nhớ khi nhỏ, tôi có hỏi nhiều người lớn, rằng tại sao Đức và Triều tiên không có chiến tranh giải phóng dân tộc? Câu trả lời thường là chúng ta yêu nước hơn họ.

Bây giờ, nước Đức đã thống nhất, và đang là một trong những đất nước thuộc nhóm dẫn dắt thế giới. Còn Hàn quốc thì đã là một nền kinh tế lớn của thế giới, với những Samsung, Huyndai… Nếu hai miền Triều tiên thống nhất, khả năng cao là họ sẽ trở thành một đất nước hùng mạnh.

Nhìn lại chúng ta. Bao nhiêu triệu mạng người đã ngã xuống, đạo đức xã hội băng hoại, đất nước bị chia rẽ sâu sắc, xã hội ngày càng mất ổn định, những kẻ trong bộ máy cầm quyền càng ngày càng tham lam, độc ác, người dân càng ngày càng cảm thấy bế tắc, hoang mang.

Hàng nhiều triệu người đã bỏ đất nước này ra đi. Vì kinh tế, vì bức bách, vì chán chường, vì mong muốn một tương lai cho con, cháu… Hết trào lưu thuyền nhân với hàng vạn người vùi thây dưới đáy biển, đến trào lưu đi làm công việc phổ thông, lao động bất hợp pháp, tương lai bất định, trốn chui trốn nhủi. Bây giờ thì những người giỏi làm ăn và những kẻ vơ vét của cải, tài nguyên của đất nước lại lũ lượt ra đi.

Cái giá mà chúng ta phải trả cho thống nhất đất nước thật sự là quá đắt. Đấy là chưa kể, chúng ta đang trở thành những kẻ làm thuê rẻ mạt, đang bị chính những kẻ “không yêu nước bằng chúng ta” sai khiến, bóc lột.

Có nên vui không?

____


Kim Jong-un vĩ đại


27-4-2018

Mấy năm trước, Kim Jong Un nói sẽ giải phóng Nam Hàn, thống nhất đất nước, nghe mà cười ngặt nghẽo. Nay chứng kiến thượng đỉnh liên Triều hội nghị, mới thấm Kim Jong Un đúng là tuổi trẻ tài cao.

Riêng việc Kim rời thủ đô xuôi về phía Nam, bước qua lằn ranh biên giới với Nam Hàn, đủ cho thấy Kim đã không hành động vì lợi ích cá nhân, gia đình, dòng họ nữa.

Một thái độ trịch thượng có khi như Chí phèo, mà ông ta chấp nhận cuộc gặp này, nghĩa là Kim đã nhượng bộ. Tôi tin, sự nhượng bộ này xuất phát từ tình cảnh của nhân dân Bắc Triều đang ngày càng khốn khó.

Kim Jong Un đã bước qua “biên giới” của dân tộc, nghĩa là ông ra đã dám bước qua chính mình, để giơ tay với phía bên kia chiến tuyến, mà thực chất là thủ túc của nhau.

Như vậy, việc giải phóng mà Kim tuyên bố, đâu phải bằng vũ khí. Chỉ khi nào nhân dân không phải đổ máu và có cuộc sống ấm no, mới là chiến thắng.

Tuyệt quá, Kim Jong Un!

Tôi ước, sau cuộc gặp này và sau đó nữa là cuộc gặp Mỹ – Triều, rồi sau đó nữa, Kim biết từ bỏ những quan thầy đang sử dụng Bắc Hàn như một món hàng đặc biệt để trao đổi lợi ích với nhau, để bước tiếp về phía Nam, để tuyên bố xoá bỏ “biên giới” dân tộc, để Triều Tiên liền một dải, nhẹ nhàng, êm thấm, không một tiếng súng.

Nếu được thế, Kim Jong Un là người Vĩ đại nhất của thế kỷ này.
https://baotiengdan.com/2018/04/27/cai-gia-cua-thong-nhat/

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Xứ Sở Hận Thù

Tại sao cả thế giới phải dõi theo Cục dự trữ liên bang Mỹ ngày hôm nay?